Julie Andrews là một huyền thoại của Hollywood, sân khấu Broadway và trong trái tim của những người yêu nhạc kịch. Hai vai diễn nổi tiếng nhất của cô tình cờ đều là bảo mẫu trong “The sound of music” và “Mary Poppins”. Nếu bạn chưa từng xem thì hãy xem ngay nhé! Đó đều là những bộ phim có âm nhạc hoàn hảo, những điệu nhảy vui nhộn, nhiều trẻ em và tiếng cười.
Nhưng trên hết, hai cô bảo mẫu này dạy chúng ta chiến thuật để vui sống từ những điều bình dị. Sau đây là 5 bài học của hai cô bảo mẫu Maria (The sound of music) và Mary (Mary Poppins).
1. Khi buồn phiền, đơn giản hãy nghĩ đến những điều bạn yêu thích.
Khi lũ trẻ nhà ông đại tá hốt hoảng không ngủ được vì sợ sấm chớp, cô bảo mẫu ôm lấy chúng và khuyên rằng: Hãy nghĩ đến những thứ tốt đẹp, là các con sẽ không thấy buồn nữa.
“Thứ gì tốt đẹp cơ?”, chúng hỏi.
Và đây là một vài thứ được cô bảo mẫu liệt kê:
Mưa trên hoa hồng và râu của mèo con
Ấm đồng sáng và sợi len ấm
Gói giấy màu nâu được buộc dây
Ngựa con màu kem và quả táo xắt nhuyễn
Chuông cửa và chuông xe trượt tuyết và thịt schnitzel với mì
Những con ngỗng hoang bay cùng mặt trăng trên đôi cánh của chúng
Các cô gái trong bộ váy trắng với sọc xanh xa-tanh
Những bông tuyết rơi trên mũi và lông mi của tôi
Mùa đông tan biến thành mùa xuân…
Bạn hiểu chứ? Bạn chỉ cần hình dung thật rõ ràng trong tâm trí về những điều nho nhỏ: hình ảnh, âm thanh, kí ức, hay bất cứ điều gì bạn tưởng tượng được…Có thể là món bánh của mẹ, chú thỏ con bạn từng nuôi chẳng hạn.
Liệt kê thật nhanh, đừng dừng lại hay nghĩ đến thực tế rằng chúng không còn ở đó nữa. Hãy đơn thuần vui vì trải nghiệm mà chúng mang lại. Để cho chúng phủ ngập tâm trí bạn và bạn sẽ hết buồn rất nhanh, thậm chí mỉm cười lúc nào không biết.
Trong một lần thực sự buồn bã mất ngủ, tôi đã nằm nhắm mắt lại và liệt kê ra những thứ mình yêu thích. Và sáng ra, tôi nhận ra rằng: 90% những điều tôi yêu thích đều gắn với thiên nhiên. Vì vậy, tôi cảm thấy biết ơn cái thực tế rằng tôi đang sống ở trên một ngọn đồi có rất nhiều cây, chim và sóc chuyền cành. Vậy thì có gì buồn đâu!
2. Mỗi công việc cần hoàn thành đều chứa một yếu tố của niềm vui. Khi bạn tìm ra nó, công việc trở thành một trò chơi!
Công việc trông lũ trẻ nghịch nhợm nhà ông George Banks đã khiến nhiều cô bảo mẫu chạy mất dép. Cho đến khi Mary Poppins đến và đương đầu một cách tài tình với thử thách đầu tiên: Dạy lũ trẻ dọn căn phòng lộn xộn của chúng.
Và như bạn có thể đoán về một bộ phim ca nhạc, cô đã hát!
Như con chim dù bận rộn xây tổ, vẫn hót lên một điệu nhạc vui để khích lệ mình hoàn thành công việc.
Như con ong lấy mật hoa, nó không bao giờ ù đến rồi đi mà luôn dừng lại nghỉ, nhầm nháp một chút gì đó.
Như một muỗng đường có thể giúp thuốc dễ nuốt hơn!
Và do đó, nhiệm vụ của ta không còn buồn tẻ, cực nhọc nữa.
3. Học tập là niềm vui khi ta sáng tạo và vui chơi
Để giúp lũ trẻ không thể ngồi yên nhớ được nốt nhạc, cô Maria đã tạo ra các từ đồng âm với nốt nhạc để chúng dễ nhớ:
Nốt Do với doe - con hươu
Nốt Re với ray - tia nắng
Nốt Mi với me - tôi
Nốt Fa với Far - đường xa
Nốt So với sew - may quần áo
Nốt La - một nốt tiếp theo
Nốt Te với tea - trà uống
Rồi lại trở về với nốt Đô!
Ngoài ra, bạn có thể vừa nhẩm thuộc lòng vừa vui chơi như lũ trẻ: đi xe đạp, nhảy nhót, trèo cây…
Đây đều là những cách học được hướng dẫn trong các sách chiến thuật tự học. Để không thuộc lòng 1 cách vật vã, bạn hãy gắn những từ vô nghĩa khó nhớ với những hình ảnh tươi tắn, sáng tạo.
Nếu sử dụng từ ngữ khơi gợi giác quan để học về điều gì đó, tâm trí bạn sẽ nhớ chúng rất lâu. ví dụ như may quần áo (tay làm), uống trà (lưỡi nếm), nhìn thấy tia nắng (mắt thấy) chẳng hạn!
Còn khi vận động và vui đùa, tiềm thức của bạn sẽ xử lý những vấn đề khó nhằn nhất mà bạn chẳng hề ý thức được. Và khi quay trở lại với việc học nghiêm túc, bạn đã có được câu trả lời.
Việc học không thể vui và hiệu quả hơn!
4. Hãy vui đùa cùng lũ trẻ bên ngoài thiên nhiên
Có lẽ không cần giải thích nhiều về lợi ích từ việc này. Sự hồn nhiên của trẻ em và vẻ đẹp bình yên của bầu trời xanh hay mặt nước lặng chính là một sự kết hợp hoàn hảo. Bạn sẽ đưa các em bé đi dạo hoặc dã ngoại, ngắm nhìn gương mặt phấn khích của chúng.
Chúng không hề nghĩ đến quá khứ hay tương lai khi vui chơi. Chúng thưởng thưởng thức trọn vẹn những điều tươi đẹp nhất của hiện tại.
Và phần bạn nữa. Đã đến lúc thôi tỏ ra “người lớn” và tham gia cùng với chúng. Đứa trẻ trong bạn đang kêu gào được nô đùa đó!
Nghịch ngợm và lấm bẩn một tí cũng chẳng sao! Nếu bạn là một người lớn có trách nhiệm mà đồng thời vẫn giữ được phẩm chất hồn nhiên, hết mình của một đứa trẻ - bạn sẽ là nhân vật yêu thích của tất cả mọi người.
5. Niềm vui lớn nhất là khi mang lại niềm vui cho người khác!
Hai cô bảo mẫu Maria và Mary không chỉ dạy lũ trẻ chơi đùa, các cô còn dạy chúng cách gần gũi với những người cha khó gần. Thay vì kêu gào cha phải chiều hay chú ý đến mình, hãy tìm cách khiến cha mỉm cười.
Trong hai bộ phim đã nói trên, trái tim giá băng của những ông bố đều tan chảy trước sự nài nỉ của đứa con. Nghỉ một chút và hát, hay đi chơi công viên. Chính lũ trẻ là người kéo bố mình ra khỏi vỏ bọc nghiêm túc và bộc lộ cá tính nồng ấm thực sự.
Một khi đã “phá băng” của ai đấy, người đó sẽ mang lại niềm vui cho những người khác nữa. Và niềm vui cứ thế nhân lên gấp bội! Hãy chia sẻ bài viết này, và rủ ai đó cùng xem (hoặc xem lại lần thứ n!)1 trong 2 bộ phim này nhé ^^
Comments